Đây là nghề cheo leo vách đá, đồng nghĩa với việc song hành với nguy hiểm trong từng mét, đó là nghề đi lấy mật ong rừng.
Người thợ phải bám vách núi bò lên độ cao khoảng 200 m và hứng mũi đốt chí mạng của ong rừng. Tháng 5 là thời điểm nhiều người dân ở Tây Bắc vào mùa khai thác mật ong rừng. Ong rừng thường làm tổ trong các hốc đá hoặc vách đá cheo leo. Để lấy được mật, anh Lò Văn Đích, bản Hán, xã Mường Giôn (Quỳnh Nhai, Sơn La) phải tìm cách leo lên những dãy núi cao mà không có bảo hiểm.
Đồ nghề để lấy mật ong rừng rất thô sơ, gồm: Vải màn bảo vệ mặt, vài nén hương, con dao và xà beng tự chế để đào, đập đá. Thợ lấy mật cho hay, cách phát hiện tổ ong là đi dọc bờ suối để quan sát ong lấy nước sau đó đi theo hướng ong bay.
Khi phát hiện ra tổ ong, người thợ cuốn vải màn quanh mặt để tránh bị ong đốt. "Phải tiếp cận tổ ong để kiểm tra xem có thể lấy mật được hay chưa. Tổ nào nhiều ong bay ra, bay vào nghĩa là nhiều mật, nếu ong bay ít, có phấn hoa bám ở chân thì tổ nhỏ, non chưa khai thác được" anh Đích cho hay.
Ong thường chọn địa thế khô ráo để làm tổ, nhiều tổ nằm ở vị trí cheo leo trên vách đá. Để tiếp cận được tổ, người thợ phải leo trèo trên vách núi, nếu may mắn gặp được cây dây leo để bám thì sẽ thuận lợi hơn khi lấy mật.
Sáp ong khi mang về sẽ được tách bỏ vùng phấn hoa và con nhộng rồi để riêng phần mật, nếu không lọc bỏ ngay thì mật sẽ chua và hỏng.