ĐỜI SỐNG

Du lịch ăn xin - Vấn nạn toàn cầu đang gây nhiều tranh cãi

Phạm Thành (Tổng hợp) • 03-06-2023 • Lượt xem: 1145
Du lịch ăn xin - Vấn nạn toàn cầu đang gây nhiều tranh cãi

Trên đường phố đông người ở Thái Lan hay các nước châu Á, chúng ta sẽ thấy một người nước ngoài đang vẽ tranh, chơi nhạc và xung quanh có những người đi qua cho họ tiền. 

Có thể hiểu rằng đó là một trường hợp của "begpacker" - thuật ngữ này được sử dụng để miêu tả những người du lịch nước ngoài đến một quốc gia và tìm cách kiếm tiền để du lịch bằng cách ăn xin hoặc bán các sản phẩm nhỏ. Đây là một vấn đề phức tạp và đôi khi gây tranh cãi, bởi vì nhiều người cho rằng việc này có thể là một hành vi không đúng đắn và ảnh hưởng đến cộng đồng địa phương.

Stephen Pratt, từ Trường Quản trị Khách sạn Rosen tại Đại học Central Florida, đã nghiên cứu về dạng khách du lịch ăn xin và phân loại họ như sau:

Hát rong hoặc biểu diễn: Đây là những du khách ăn xin có kỹ năng biểu diễn như hát, nhảy hoặc chơi nhạc. Họ thường biểu diễn công khai và hy vọng thu được tiền từ người xem hoặc khách du lịch khác.

Bán đồ: Những du khách ăn xin thuộc nhóm này bán các sản phẩm như trang sức, bưu thiếp hoặc cung cấp dịch vụ như tết tóc. Họ sử dụng hàng hóa nhỏ để thu hút sự chú ý và tìm cách kiếm tiền từ việc bán hàng hoặc cung cấp dịch vụ này.

Xin tiền mà không cung cấp gì: Loại du khách ăn xin này chỉ đơn giản là xin tiền mà không cung cấp bất kỳ sản phẩm hoặc dịch vụ nào. Họ tự tin vào lòng tử tế của người khác và hy vọng thu được tiền bạc.

Hình ảnh một begpacker tại Trung Quốc

Vì sao cộng đồng phản đối việc du lịch ăn xin?

Du lịch ăn xin không phải là một hiện tượng mới và đã tồn tại trong một thời gian dài. Chuyện nhận phác thảo chân dung thuê để có tiền cho chuyến hành trình đi bộ xuyên châu Âu của Patrick Leigh Fermor vào năm 1933 là một ví dụ cụ thể cho việc kiếm tiền du lịch từ những hình thức khác nhau.

Tuy nhiên hiện nay, việc du lịch ăn xin đã trở thành một vấn đề gây tranh cãi và đang nhận được sự phản đối ngày càng nhiều từ cộng đồng và thông qua các trang mạng xã hội. Có nhiều lý do dẫn đến việc phản ứng này.

Một trong số đó là ý thức của các du khách về trách nhiệm cá nhân và tôn trọng văn hóa địa phương. Việc du lịch ăn xin có thể xem là một hành vi không tôn trọng và tồn tại một sự phụ thuộc không cần thiết vào lòng tử tế của người khác.

Hơn nữa, việc lên án hành vi du lịch ăn xin thông qua các phương tiện truyền thông và mạng xã hội có thể giúp tạo ra nhận thức và khuyến khích các du khách chuẩn bị đủ tiền cho cuộc phiêu lưu của mình. Điều này giúp du khách đảm bảo sự tự chủ và không gây áp lực hoặc gây phiền hà cho cộng đồng địa phương mà họ đến thăm.

Rất dễ hiểu khi việc lên án du lịch ăn xin và tạo ra những ý thức về trách nhiệm cá nhân và tôn trọng văn hóa địa phương là một phản ứng hợp lý. Nhất là trong bối cảnh ngày càng tăng của ngành du lịch và nhu cầu du lịch bền vững như hiện tại.

Nhưng bên cạnh đó vẫn có những ý kiến mang tính chất cảm thông. Tiêu biểu như Will Hatton, người sáng lập trang web tư vấn du lịch tiết kiệm The Broke Backpacker, có quan điểm khác về vấn đề này. Ông không đồng ý với việc sử dụng thuật ngữ "begpacker" và ý nghĩa tiêu cực mà nó mang.

Ông Hatton cho rằng việc bán đồ hoặc cung cấp dịch vụ như một cách để kiếm tiền trong khi du lịch không phải lúc nào cũng đáng bị chỉ trích. Ông nhìn nhận những người này là những người dũng cảm và đang tìm kiếm cách sống khác biệt, khám phá thế giới và tự trang trải cuộc sống du lịch của mình.

Quan điểm của Will Hatton cho thấy sự đa dạng và tranh luận trong việc đánh giá du khách ăn xin và những hoạt động kiếm tiền trong quá trình du lịch. 

Đi lại tự do giữa các nước nhờ đặc quyền

Luật sư nhân quyền người Philippines - Raphael Pangalangan vào tháng 4/2023 cho biết, những du khách ăn xin đã làm dấy lên hiện tượng “đặc quyền hộ chiếu”.

Quan điểm của ông Pangalangan cho thấy sự liên kết giữa hiện tượng du khách ăn xin và khái niệm "đặc quyền hộ chiếu".

Thuật ngữ "đặc quyền hộ chiếu" nhấn mạnh sự khác biệt về khả năng di chuyển tự do giữa những người sở hữu hộ chiếu của các quốc gia khác nhau. Những người có hộ chiếu mạnh, như công dân của các quốc gia thuộc Liên minh châu Âu, thường có quyền di chuyển dễ dàng hơn và không cần visa trong nhiều quốc gia. Trong khi đó, những người có hộ chiếu yếu hoặc từ các quốc gia khó khăn hơn có thể phải đối mặt với nhiều rào cản và thủ tục phức tạp để có thể đi du lịch.

Ông Pangalangan nhấn mạnh rằng việc du khách ăn xin phơi bày sự bất bình đẳng toàn cầu và nhấn chìm trong sự chênh lệch về quyền lợi và khả năng di chuyển giữa các công dân của các quốc gia khác nhau. Ông cho rằng nếu tình huống đảo ngược, việc du khách ăn xin có thể được gọi là vô gia cư hoặc lang thang, là những từ mô tả tình trạng khó khăn và sự mất đi sự ổn định của cuộc sống.

Quan điểm này nhấn mạnh vấn đề bất bình đẳng và sự chênh lệch xã hội toàn cầu trong việc di chuyển và trải nghiệm du lịch.