GIẢI TRÍ

‘I’m Still Here’ – Khi người vợ chọn lặng im để yêu thương

Hữu Việt • 22-07-2025 • Lượt xem: 444
‘I’m Still Here’ – Khi người vợ chọn lặng im để yêu thương

Phim đoạt giải Oscar 2025 "I'm Still Here" tôn vinh sức mạnh kiên cường của người phụ nữ trước mất mát, kể câu chuyện xúc động về hành trình vượt qua nỗi đau khi chồng mất tích. 

Tại Lễ trao giải Oscar 2025, bộ phim "I'm Still Here" (Tôi Vẫn Ở Đây) của đạo diễn Walter Salles đã đi vào lịch sử khi trở thành tác phẩm đầu tiên của Brazil chiến thắng ở hạng mục Phim quốc tế xuất sắc. Đây không chỉ là một dấu son đáng nhớ với điện ảnh Brazil mà còn mở ra chương mới cho dòng phim châu Mỹ Latinh – nơi những câu chuyện đau thương của lịch sử được kể lại bằng nghệ thuật điện ảnh đậm chất thi ca và giàu chiều sâu nội tâm.

Một câu chuyện có thật được tái hiện bằng ngôn ngữ điện ảnh giàu cảm xúc

Dựa trên sự kiện có thật, bộ phim theo chân bà Eunice Paiva – do minh tinh Fernanda Torres thủ vai, trong hành trình đối mặt với bi kịch khi người chồng, Rubens Paiva (Selton Mello) – một cựu nghị sĩ và kỹ sư, bị bắt cóc ngay tại ngôi nhà ven biển ở Rio de Janeiro trong thập niên 1970. Bối cảnh đặt trong thời kỳ đen tối của chế độ độc tài quân sự tại Brazil, khi hàng loạt trí thức, nhà hoạt động chính trị và người dân bị cưỡng bức mất tích không dấu vết.

(Nguồn: Internet)

Tác phẩm mở đầu bằng những hình ảnh gia đình đầy ắp tiếng cười, các bữa tiệc ấm cúng và sự gần gũi giữa các thành viên. Nhưng mọi thứ vỡ vụn trong một buổi chiều định mệnh, khi nhóm người mang vũ khí đột nhập vào ngôi nhà. Kể từ đó, "I'm Still Here" dần chuyển mình từ một câu chuyện gia đình êm đềm thành hành trình của sự tỉnh thức: về nỗi đau, sự mất mát và sức mạnh tinh thần để đối mặt thực tại khắc nghiệt.

(Nguồn: Internet)

Qua từng lát cắt của cuộc sống hậu biến cố – từ tin đồn Rubens đã chết, những cuộc thẩm vấn lạnh lùng, cho đến khoảnh khắc Eunice nhận ra thế giới cũ đã không còn, bộ phim lặng lẽ khắc họa quá trình trưởng thành nội tâm. Eunice không còn là người vợ lặng lẽ chờ chồng, mà trở thành một người mẹ, người phụ nữ mạnh mẽ vượt qua nỗi đau, sống tiếp vì bản thân và những đứa con.

(Nguồn: Internet)

Sự kết hợp tài tình giữa hình ảnh, âm thanh và ánh sáng

Đạo diễn Walter Salles – từng nổi tiếng với  "The Motorcycle Diaries", chứng minh bàn tay vàng của mình trong việc xây dựng không gian cảm xúc qua ngôn ngữ điện ảnh. Với tông màu trầm và lạnh, bộ phim bao trùm bởi sự u ám phản ánh thời đại chính trị đen tối, nhưng vẫn được điểm xuyết bởi những luồng sáng mờ ảo – biểu tượng cho hy vọng le lói và khát khao sự thật. Ánh sáng trong phim không chỉ là kỹ thuật, mà là ngôn ngữ biểu đạt tinh tế cho hành trình tìm kiếm công lý và ánh sáng tinh thần giữa màn đêm chính trị.

Phim còn sử dụng xen kẽ hai định dạng hình ảnh: Super-16 và 35mm. Trong khi Super-16 mang đến cảm giác gần gũi, thô mộc, đậm chất tài liệu – đặc biệt trong các cảnh đường phố, thẩm vấn – thì 35mm lại tạo chiều sâu thị giác, gợi nhắc về ký ức gia đình ấm áp và những khoảnh khắc đời thường thiêng liêng. Chính sự đan xen này tạo nên hiệu ứng hình ảnh nhiều lớp, phản ánh tâm trạng giằng xé giữa thực tại tàn khốc và ký ức dịu dàng.

Âm nhạc là yếu tố đẩy cảm xúc của "I'm Still Here" lên cao trào. Giai điệu trầm buồn của nhạc sĩ Warren Ellis, kết hợp với những bản phối mang âm hưởng Tropicália – dòng nhạc từng bị đàn áp dưới chế độ độc tài – như một lớp nền ngầm ngắt nhịp, vừa mang tính phản kháng, vừa chan chứa hoài niệm. Hiệu ứng âm thanh được xử lý dứt khoát, tinh tế, góp phần hoàn thiện trải nghiệm điện ảnh đầy ám ảnh cho người xem.

Diễn xuất xuất thần của Fernanda Torres – trái tim của bộ phim

Ở trung tâm của "I'm Still Here" là màn hóa thân xuất sắc của Fernanda Torres – một trong những nữ diễn viên hàng đầu của Brazil. Không cần những cảnh khóc lóc kịch tính, Torres chinh phục khán giả bằng lối diễn tinh tế, chậm rãi nhưng dồn nén, từng ánh mắt, cử chỉ đều chất chứa cảm xúc. Eunice của Torres không chỉ là một nhân vật, mà là hiện thân của hàng ngàn người phụ nữ thời đó: đau thương, bối rối, nhưng vẫn kiên cường vượt qua định mệnh.

(Nguồn: Internet)

Giới phê bình quốc tế đồng loạt ca ngợi vai diễn này. Tờ Collider gọi đây là một trong những màn trình diễn xuất sắc nhất năm, xứng đáng được đề cử Oscar Nữ chính xuất sắc. Deadline nhận định Torres có khả năng “khai phá từng tầng lớp cảm xúc nhân vật mà không cần lời thoại thừa thãi”. Tạp chí Times thậm chí ví bộ phim như “một trải nghiệm cảm giác thực”, khiến người xem bị cuốn theo từng cung bậc và không thể rời mắt.

Đặc biệt, phim còn có sự tham gia của Fernanda Montenegro – huyền thoại sống của điện ảnh Brazil, cũng là mẹ ruột của Torres. Bà thủ vai Eunice khi về già, như một lời nhắc nhở nhẹ nhàng về sợi dây truyền đời trong nghệ thuật, cũng như tình mẫu tử gắn kết vượt thời gian. Khoảnh khắc hai thế hệ diễn viên cùng khắc họa một nhân vật tạo nên cảm giác thiêng liêng, như thể Eunice không chỉ là một người, mà là đại diện cho ký ức tập thể của cả một dân tộc.

Hồi chuông thức tỉnh từ ký ức lịch sử

Một trong những cảnh phim ám ảnh nhất là khi Eunice, sau khi nhận tin đồn chồng đã chết, vẫn cố giữ nhịp sống cho các con bằng cách dẫn chúng đi ăn kem. Hành động nhỏ bé ấy gói gọn tinh thần của bộ phim: dẫu mất mát là điều không thể tránh, tình yêu và hy vọng vẫn là thứ giúp con người tiếp tục sống.

(Nguồn: Internet)

Tờ IndieWire nhận định chiến thắng của I'm Still Here tại Oscar là một bước ngoặt lịch sử của điện ảnh Brazil, không chỉ vì thành tích mà còn vì khả năng lay động hàng triệu trái tim trên toàn cầu. The Sun gọi bộ phim là “tác phẩm đậm chất thời đại, phản ánh nỗi đau quá khứ bằng sức mạnh điện ảnh đương đại”. Trong khi đó, Kevin Maher – cây bút của The Times – viết: “Từng khung hình khiến người xem như chính mình đang sống trong thời kỳ ấy, cảm nhận từng phút giây căng thẳng và mất mát như thật.”