VĂN HÓA
Một thời Tây Du Ký, một đời tuổi thơ
Nữ Trương • 09-06-2025 • Lượt xem: 345
Có một thứ khiến tôi mong chờ hơn cả món kem mát lạnh ngày hè hay tiếng ve râm ran bên khung cửa, chính là bộ phim Tây Du Ký (phiên bản năm 1986) được phát sóng lúc 7 giờ tối mỗi ngày trên kênh VTV2. Mùa hè của tôi bắt đầu từ đấy.
Chiếc tivi đen trắng bé xíu, quạt nan quay đều, cả nhà tôi quây quần - cùng các thầy trò Đường Tăng "từ Đông Thổ Đại Đường, đang trên đường đến Tây Thiên thỉnh kinh".
Thời đó, nhà tôi chỉ có một chiếc tivi đen trắng nhỏ, nhưng không vì thế mà giảm đi phần háo hức mỗi khi bộ phim lên sóng. Gia đình tôi, ba mẹ và chị em chúng tôi đều ngồi quây quần bên màn hình nhỏ, không ai được rời đi nửa bước vì sợ bỏ lỡ từng cảnh quay. Tôi vẫn còn nhớ rõ, khi tiếng nhạc mở đầu vang lên, trái tim tôi như thót lại, hồi hộp đón chờ từng phút giây thầy trò Đường Tăng bước vào hành trình thỉnh kinh.
Dù đã xem đi xem lại bộ phim nhiều lần, tôi vẫn không bao giờ mất đi cảm giác hồi hộp ấy. Thậm chí, tôi có thể kể vanh vách từng tình tiết, từng câu thoại, nhưng khi thấy Ngộ Không vung Gậy Như Ý hay Đường Tăng chậm rãi bước trên con đường đầy thử thách, tôi lại như được sống lại lần đầu, cảm nhận được sự kỳ diệu và sức hấp dẫn không thể lý giải của câu chuyện mà bộ phim mang lại.

Ảnh minh họa: Internet
Tây Du Ký không chỉ là một bộ phim - nó là một thế giới huyền thoại, một miền ký ức tuổi thơ kỳ diệu mà tôi luôn trân trọng. Qua từng tập phim, tôi học được nhiều bài học về tình bạn, sự kiên trì và lòng dũng cảm. Tôi nhớ từng trận đánh gay cấn, từng lúc thầy trò đối mặt với yêu quái gian ác, nhưng trên hết là sự gắn kết bền chặt không thể phá vỡ giữa bốn nhân vật chính.
Điều làm tôi yêu thích nhất có lẽ là sự mộc mạc, chân thật của bộ phim. Không có kỹ xảo hiện đại hay hiệu ứng 3D, chỉ có diễn xuất sống động, những cảnh quay giản dị nhưng đầy cảm xúc và câu chuyện được kể bằng trái tim. Nhân vật Tôn Ngộ Không do Lục Tiểu Linh Đồng thể hiện đã đi sâu vào tâm trí tôi - hình ảnh chú khỉ sinh ra từ hòn đá, thông qua luyện tập tinh nghịch, dũng cảm và đầy mưu mẹo ấy là biểu tượng của tuổi thơ tôi.

Ảnh minh họa: Internet
Nhớ lại, trong những ngày hè oi bức không điều hòa, chỉ có tiếng quạt nan và mùi chè đậu xanh mẹ nấu, chị em chúng tôi đều hồi hộp ngồi trước tivi. Đó là thời điểm hiếm hoi cả nhà tụ họp, cùng nhau chia sẻ cảm xúc và tiếng cười. Những câu thoại hài hước của Trư Bát Giới luôn khiến cả nhà cười vang, còn tôi thì thầm với các chị bên cạnh những phân cảnh ly kỳ.
Tôi lớn lên khi giải trí chưa đa dạng như bây giờ, không có mạng xã hội, không có điện thoại thông minh; chỉ có những buổi tối xem Tây Du Ký cùng cả gia đình. Những khoảnh khắc giản dị ấy đã trở thành những kỷ niệm đẹp nhất, khiến tôi nhớ mãi không quên.
Ngày nay, Tây Du Ký có nhiều phiên bản mới, từ các bộ phim điện ảnh hoành tráng với kỹ xảo hiện đại đến các series được làm lại với những cách tiếp cận mới mẻ. Tuy nhiên, trong lòng tôi, bộ phim Tây Du Ký năm 1986 vẫn là phiên bản đặc biệt nhất, không gì có thể thay thế được. Bởi lẽ nó chứa đựng những ký ức tuổi thơ, là sự giản dị, mộc mạc nhưng lại rất đỗi chân thành và sâu sắc.

Ảnh minh họa: Internet
Khi đã trưởng thành, tôi càng thấy quý, thấy trân trọng khi đây không chỉ là một bộ phim - nó là ký ức mùa hè cùng gia đình - là những bài học quý báu sau mỗi tập phim. Tôi tự hỏi, liệu các con của mình có cảm nhận được những điều ấy - khi mà công nghệ và cuộc sống hiện đại đã làm thay đổi hoàn toàn cách chúng giải trí và tận hưởng mùa hè?
Hè này, tôi quyết định cùng con xem lại những tập phim Tây Du Ký kinh điển - những ký ức tuổi thơ. Để cùng nhau sẻ chia những giá trị nhân văn sâu sắc, những bài học về tình bạn, lòng dũng cảm và sự kiên trì mà bộ phim mang lại. Tôi tin rằng, dù thời gian có trôi qua, những câu chuyện ấy vẫn sẽ chạm đến trái tim các con, giúp chúng trưởng thành và biết trân trọng những điều giản dị trong cuộc sống. Tôi cũng mong rằng, mùa hè không chỉ là thời gian nghỉ ngơi mà còn là dịp để kết nối, để trao truyền và giữ gìn những ký ức đẹp của mỗi gia đình.
Tây Du Ký với tôi không chỉ là một bộ phim. Nó là hành trình đi qua thời gian, là cầu nối giữa các thế hệ, là món quà tinh thần vô giá mà tôi mong muốn gửi trao đến con cháu mình. Mỗi khi tiếng nhạc vang lên, hình ảnh 5 thầy trò Đường Tăng lại hiện về, như một lời nhắc nhở nhẹ nhàng: tuổi thơ dù có đi qua, nhưng những giá trị trong trẻo, thuần khiết của nó sẽ luôn còn mãi trong tim mỗi người.
.png)