VĂN HÓA

Sa Pa mùa nào cũng đẹp

Khuê Việt Trường • 31-07-2022 • Lượt xem: 1539
Sa Pa mùa nào cũng đẹp

Tôi đến Sa Pa nhiều lần, và lần nào cũng mang trong lòng mình một cảm giác mới mẻ, một cảm giác được tận ngắm vẻ đẹp của những thung lũng, mà dẫu vào mùa đổ nước hay vào mùa lúa chín, cảnh sắc đều đẹp. 

Cách đây hơn 15 năm, lần đầu tiên theo chuyến xe lửa đêm đến Lào Cai, rồi trung chuyển bằng xe 16 chỗ ngồi lên Sa Pa, cảm giác lần đầu ấy khi tận ngắm những ruộng lúa vàng, những ngôi nhà trình tường giữa mênh mông, và cả khi ngồi ở quán cà phê có view nhìn xuống thung lũng Mường Hoa, ngắm nhìn dãy Hoàng Liên Sơn mây vờn trên đỉnh, thật là một cảm giác tuyệt vời.

Tôi chọn cách để đi đến những nơi mình muốn đến, đó là thuê một chiếc xe máy. Còn điểm đến thì chẳng khó khăn trong việc tìm kiếm: Tả Vạn, Tả Van, Tả Phìn…hay Bãi đá Cổ, cầu Mây…Thường thì những chiếc xe cho thuê đã xuống cấp do không được bảo trì, những dù sao thì đi như thế vẫn vui và tiết kiệm hơn đi taxi, mà taxi ở Sa Pa thì không tính km như ở các tỉnh đồng bằng, bởi cự ly đi rất gần. Tỉ dụ như đi tới cáp treo lên đỉnh Fan Xi Păng là 100 ngàn, còn cự ly gần cỡ nào cũng có giá 50 ngàn đồng.
 Sa Pa dẫu đang bị đô thị hóa, nhưng là một điểm đến kỳ ảo, là một nơi nghĩ dưỡng tuyệt vời, chỉ là những thửa ruộng bậc thang, những con đường nhỏ xe chen đi, nhưng sự hấp dẫn của Sa Pa không bao giờ ngưng nghĩ.

Bãi đá Cổ
Cảnh đẹp như tranh vẽ

Cánh đồng lúa chín đẹp đến nao lòng

Là những quán cà phê trên đường Fan Xi Păng, Cầu Mây…cứ có “view” nhìn ra thung lũng. Như quán cà phê nằm ngay đường vào Bản Cát Cát, chủ nhân dùng toàn đồ phế liệu để trang trí, là một nơi no mắt ngắm nhìn cả thung lũng Mường Hoa đẹp như tranh vẽ.Những con ph Sa Pa chật hẹp với nhng khch sạn trên cao, dưới thấp luôn chộn rộn du khách tìm tới. Và vào buổi chiều, khi mặt trời bắt đầu nghiêng về phía núi, là thong thả đi ộ tìm một quán nướng xu, quán bán lẩu cá hồi, cáàmầm hoặc cả thắng cố mà ăn. Sa Pa lun là gợi nhớ.

Một ngôi nhà của người Dao Đỏ

Cái nao nức chạm gặp những lũng vàng ấy vô cùng mãnh liệt. Tôi đã bao nhiêu lần tìm đến Sa Pa vào mùa la chín như thế. Có khi đi mõi cả chân đến Tả Vạn, Tả Van- và bên dưới là thung lũng Mường Hoa với nhng thửa ruộng bậc thang nối nhau, màu xanh, màu vàng trộn lẫn, những ngôi nhà người dân ẩn khuất điểm xuyết, những con đường ngoằn ngoèo tạo nên dáng vẻ rất riêng.

Vào mùa lúa chín, Sa Pa lại ngập trong một màu vàng, đẹp đến nao lòng. Và như ai cũng mang nỗi đam mê ngắm nhìn những thửa ruộng bậc thang đang vàng lúa, tôi đã vác ba lô lên và lên  đường đến Sa Pa cũng vì những thửa ruộng đẹp đến nao lòng kia. Có lần tôi thuê xe máy đi tận Suối Hồ cách thị trến Sa Pa 20km. Con đường không dễ đi, nhưng bao quanh là ruộng lúa, thảm lúa vàng làm quên đi cuộc hành trình. Con đường trên cao, còn lũng sâu bên dưới. Đi không vội khi lấp lóa những đồi với từng thửa ruộng. Vàng màu lúa đẹp như được dệt ra. Màu vàng ấy khiến cho mắt không ngừng nhìn ngắm. Con dốc chúi xuống, lóa chóa trong nắng là những thửa ruộng đang chín tới.

Sa Pa có những người dân tộc trong cuộc mưu sinh, buổi sáng bày bán các mặt hàng thổ cẩm ở quảng trường, các em nhỏ chạy theo khách du lịch khắp mọi nơi, những cô gái trẻ địu con cứ theo chân khách, nài nỉ mua hàng cho bằng được mới thôi. Và cách bán hàng của người dân tộc ở đây chẳng khác nào một nhân viên makerting chuyên nghiệp: Đi theo che dù cho khách, khen khách trẻ đẹp.

Sa Pa là tò mò đi tìm Cầu Mây, đi bộ trên con đường qua các cánh đồng lúa hơn hai cây số chỉ để chạm gặp. Là đi xe xuống con dốc đứng giữa vẻ đẹp khó cưỡng của mùa lúa vàng Tả Phìn. Sa Pa đẹp, và dẫu đã từng đến, vẫn muốn trở lại trong dịu dàng ấy.

Bài và ảnh: Khuê Việt Trường