Duyên Dáng Việt Nam

Thong dong như chú mèo hong nắng bên hiên: Những bài học từ sự bình thản, tinh tế và chậm rãi

Châu Anh • 25-05-2020 • Lượt xem: 2064
Thong dong như chú mèo hong nắng bên hiên: Những bài học từ sự bình thản, tinh tế và chậm rãi

Một cuốn sách thú vị. Thú vị vì tác giả lại đi vào thế giới của loài vật với những khám phá bất ngờ, tinh tế mà ngay cả tâm trí con người cũng rung cảm.

Tin, bài liên quan:
NSND Kim Cương phát hành hồi ký sách nói

Cuốn sách về Tự do của triết gia có ảnh hưởng nhất thế kỷ X

Lạ lùng là khi đọc tên tác giả cuốn sách, lại thêm cái hình minh họa một chú mèo. Dấy lên trong tâm tư người đọc những câu hỏi. Và hàng loạt dự báo được trả lời qua những trang viết.

Mèo có bận tâm về lương hưu? Không. Mèo có ôm đồm những việc chúng không hề mong muốn? Chờ đấy! Mèo có chạy lồng nên trong khi đáng ra chỉ nên thư thả liếm chân và lơ đễnh nhìn ra cửa sổ? Đừng đùa! Mèo tự do. Mèo bình thản, tinh ý, khôn ngoan, duyên dáng, quyến rũ và kiêu hãnh. Thực tế, điều mèo đã khám phá ra chả gì khác: chính là bí quyết mà tất cả chúng ta đều nên học theo, bất kể là giống loài gì.

Stéphane Garnier cho thấy những gì ông lĩnh hội được trong suốt 15 năm tỷ mỉ quan sát chú mèo cưng, truyền đạt những cách thức để chính bạn cũng có thể áp dụng những bí quyết sống của loài mèo vào cuộc sống của mình, ở chỗ làm, ở nhà, hay trong các mối quan hệ bạn bè.

Hãy tạm tắt máy tính. Quẳng đồng hồ báo thức đi. Đã đến lúc sống sao thong dong như mèo.

Cuốn sách với các phần viết riêng biệt về đặc tính, sinh hoạt của mèo, khiến người đọc chậm rãi mà ngấm dần, sâu sắc.

Thay vì viết dài dòng về cuốn sách, mời bạn lắng nghe tâm sự của tác giả Thong dong như chú mèo hong nắng bên hiên:

"Có những ngày, bạn chẳng muốn đi làm, chẳng màng xem tin tức, chẳng bận lòng vì muôn sự tai ương, tương lai của mình ra sao cũng mặc kệ. Bạn chẳng thiết nêu ý kiến vè những cải cách mới nhất luôn khiến bạn phải nghiến răng kèn kẹt, bạn cũng chẳng lo âu về quỹ đạo sự nghiệp, hay biết xem liệu đến lúc về hưu thì lương bổng còn được mấy đồng.

Bạn không muốn triền miên buồn phiền vì những vấn đề riêng tư, mà bản thân chúng lại liên quan đến những vấn đề của gia đình và bạn bè, bạn không muốn lăn tăn về chất lượng chế độ ăn uống của mình, hay thấy tội lỗi vì "tàn phá hành tinh" mỗi lần bạn xả nước đầy bồn chuẩn bị tắm.

Bạn khao khát được cắt đứt và ngắt công tắc với tất cả, thì trong một ngày, chỉ một khắc giây, và hít thở.

Tôi nhìn quanh và thấy mèo cưng Ziggy khẽ bước vào phòng làm việc của tôi. Cậu chàng nhìn tôi, mắt hấp háy, rồi nhảy tót lên bàn và nằm ườn ra bàn phím. Đó là một nghi thức nho nhỏ bao năm giữa chúng tôi, tận từ hồi tôi còn chủ yếu sáng tác bằng viết tay, và nó hay cắn nắp bút của tôi. Trò nghịch chúng tôi vẫn chơi ấy khiến tôi bật cười. Cứ như thể một mặt Ziggy thích tôi viết nhưng mặt khác, nó kiếm đủ cách để ngăn tôi viết lách.

Đến tận lúc này đây, tôi vẫn coi những cái cào nhẹ, những lượt Ziggy lượn qua lượn lại giữa lòng tôi và bàn phím, là làm nũng chẳng hơn. Nhưng có lẽ nó đã cố nói với  tôi điều gì đó suốt bao năm nay, một điều giản dị như: Nào, chẳng lẽ cậu chủ .không muốn nghỉ tay hôm nay?"

Nghỉ tay. Khi Ziggy vùi mũi vào cổ tôi, tôi đã nhận ra: Ngày hôm nay tôi chẳng quan tâm liệu tôi có tiền chi trả các hóa đơn, hay thị trường chứng khoán có sụp đổ hay không. Suy cho cùng, Ziggy đâu có để tâm?

Có lẽ đây là bí mật nó vẫn muốn truyền đạt bấy nay: biết cách buông bỏ, tập trung vào những thứ cần thiết, nghĩ về sự an vui của ta, như nó vậy. Sống như mèo của ta".