Hội họa

Em trai tôi là găng tơ: Khi huynh đệ đối đầu

An Hòa • 16-01-2018 • Lượt xem: 9860
Em trai tôi là găng tơ: Khi huynh đệ đối đầu

Bộ phim Em trai tôi là găng tơ là một câu chuyện đẫm máu và nước mắt, xung quanh những mối quan hệ thân thiết trong cuộc đời của các nhân vật. Hai anh em chọn hai con đường đối đầu nhau khốc liệt nhưng máu mủ tình thâm là điều họ càng cố tình dằn xuống thì càng trỗi dậy. Sau những loạt súng đạn nghiệt ngã, bị kịch càng lúc càng được mở ra và bao nhiêu ân tình đã bị triệt tiêu. 

Hai anh em ruột mỗi người chọn một con đường đi khác nhau là bình thường nhưng sự lựa chọn dẫn đến đối đầu nhau và gây ra thảm cảnh mới là câu chuyện gây đau đớn của bộ phim Em trai tôi là găng tơ. Tea-Joo (Jo Han-Sun đóng) và Tea-Sung (Sung Hoon đóng) là hai anh em sinh đôi, lớn lên ở cô nhi viện và đối lập nhau về tính cách. Nếu người anh Tea Joo từ nhỏ đã luôn sống trong khuôn phép và mơ ước lớn lên nối nghiệp bố trở thành một cảnh sát thì người em Tea Sung luôn đi ra ngoài nguyên tắc, chọn sống trong thế giới của những găng tơ. Khi cảnh sát Tea Joo nhận nhiệm vụ phá vụ án của một băng đảng ăn trộm cổ vật khét tiếng, mà Tea Sung là một nhân vật cộm cán trong đó, là bắt đầu những xung đột và tình yêu thương càng lúc càng được thể hiện rõ ràng. Bi kịch giữa sự mâu thuẫn của hai anh em đã đến mức phải triệt tiêu nhau, bi kịch của tình yêu tay ba Tae-Joo - Chan-Mi (Yoon So-Yi) - Tea-Sung càng lúc càng đau mỗi khi thêm một sự thật được hé mở, bi kịch khi bị người thân cận bội phản v.v... trải dài gần như từ đầu đến cuối phim.

Cái hay của kịch bản Em trai tôi là găng tơ là câu chuyện phim cứ mở dần những tình tiết khiến khán giả khá "đau đầu" vì vừa xem vừa đoán và vỡ lẽ với những tình tiết không ngờ. Vì vậy, dù mô típ của chuyện phim không mới vẫn có cái để khán giả bất ngờ. Chỉ một khoảnh khắc của ánh mắt hay câu thoại ngắn ngủi của nhân vật cũng đủ sức cho khán giả thấy được nội tâm của nhân vật. Tae-Sung là găng tơ, tưởng chừng muôn thuở đối đầu với Tae-Joo nhưng chỉ cần một ánh mắt và câu thoại "Anh đừng làm như vậy" khán giả cảm nhận được rằng anh sẽ thấy rất đau lòng nếu anh trai vì điều gì đó mà đi con đường khác, thậm chí là đi cùng đường với mình.  Dù lý trí đối lập nhưng chính máu huyết trong trái tim đã kéo hai anh em có lúc đứng về một phía, hay chính xác hơn, Tae-Joo buộc phải bước về phía Tae-Sung để bảo vệ em trai mình. Anh đã hứa với mẹ sẽ bảo vệ đứa em trai thì dù đau lòng nhìn em ngày càng lún sâu trong thế giới ngầm hoặc phải hủy hoại sự nghiệp thì vẫn phải bảo toàn lời hứa ấy. Giây phút hai anh em đứng cùng nhau là cơ hội để cả hai nói chuyện với quá khứ, 

Dù kết phim là hình ảnh cô gái Chan-Mi ngẩng mặt nhìn trời và những cánh chim hải âu vẫn bay ngoài biển thì cảm giác của khán giả vẫn là một màu u ám của những đau đớn trong nội tâm các nhân vật. Tae-Sung là nhân vật hay và được Sung-Hoon thể hiện khá tốt. Ở phim này, anh đã bỏ hẳn hình ảnh triệu phú, doanh nhân thành đạt thường thấy trên mang ảnh để vào vai một găng tơ lạnh lùng mang nội tâm đầy dằng xé giữa tình thương và tội lỗi. Dù Tae-Sung ẩn mình dưới vóc dáng của một găng tơ thì vẫn lộ rõ sự đáng thương vì những nỗ lực để tìm điều mình muốn có: một sự thừa nhận thân phận, một tình yêu luôn sợ bị đánh mất, điều ấy được cảm nhận từ nét diễn của diễn viên, không phải qua lời kể của nhân vật. Phim khép lại, người xem nghẹn ngào với các nhân vật. Tất cả đã ngả xuống trong đau đớn vì sự bội phản.