Hội họa

'Love, Simon': 110 phút cho 'một câu chuyện bình thường'

Minh Châu • 19-05-2018 • Lượt xem: 8958
'Love, Simon': 110 phút cho 'một câu chuyện bình thường'

17.5, ngày chống kỳ thị người đồng tính, song tính, dị tính, chuyển giới... và các rạp vẫn đang chiếu Love, Simon. Một bộ phim khiến người xem cười thỏa mái và nhẹ nhàng yêu thương. 110 phút của phim trôi qua cùng với cộng đồng LGBT đã được đặt ngang bằng với những giới tính khác khiến người xem phải ứng xử bình thường với họ - đầy tôn trọng và không thể xúc phạm.

Love, Simon là câu chuyện về Simon - chàng thiếu niên đồng tính. Nếu tâm trạng chung của khán giả khi xem phim đồng tính thường dặn mình "chuẩn bị thấu hiểu những dằn vặt, ẩn ức nội tâm nhân vật" thì Love, Simon đánh lừa chúng ta hoàn toàn. Chàng trai Simon (Nick Robinson) sống hạnh phúc trong gia đình tràn đầy yêu thương với một người mẹ cực kỳ tâm lý, một ông bố hài hước, một đứa em gái dễ thương và học ở trường trung học danh giá cùng với những người bạn chí thân. Cuộc sống của Simon sẽ không có gì đáng nói nếu cậu không mang một bí mật khó nói cùng ai, rằng mình là gay. Cứ vậy, bộ phim nhẹ nhàng đi qua hành trình bóc tách bí mật "kinh khủng" của chàng trai mới lớn. Song song với hành trình hé lộ bí mật của Simon là hành trình chàng trai tìm kiếm người bạn ẩn danh Blue cũng thú vị không kém.  

Simon hiểu giới tính thật sự của mình năm 13 tuổi, đến khi 17 cậu bí mật trao đổi thư từ tình cảm cùng Blue - một cậu gay giấu danh tánh thật. Phân cảnh cảm động nhất phim là khi người mẹ (Jennifer Garner) hỏi con trai phát hiện ra giới tính thật khi nào và bà đã khóc không phải vì "sự thật phũ phàng" mà vì đã lỡ để con đơn độc với bí mật này và con trai bà đã khó khăn như thế nào khi nặng lòng cùng hòn đá tảng trong ngần ấy năm. Bà ước gì mình có thể hiểu và kịp thời chia sẻ với con gánh nặng ấy.

Cùng chung tâm lý ấy, người cha (Josh Duhamel) đầy tình cảm và mau nước mắt lúng túng tìm cách để con trai hiểu rằng trái tim mình không có gì thay đổi. Bố mẹ Simon muốn con trai hiểu rằng cậu vẫn là Simon của những ngày tháng trước: một đứa con thích xem phim cùng gia đình, thường bị bố trêu chọc và luôn gật đầu khen ngon sau mỗi lần nếm món ăn do cô em gái chế biến, dù đôi lúc chúng... dở ẹt. Khán giả còn cảm động vì những cô cậu học trò đã nông nổi như thế nào, ứng xử với nhau ra sao, đi qua những sai lầm bằng cách nào và biết tha thứ cho nhau... 

Hiếm khi nào có một bộ phim khiến người xem cười, hú hét, vỗ tay liên tục trong các buổi chiếu phim như Love, Simon, nhất là cảnh cuối cùng khi Simon phát hiện ra người bạn ẩn danh Blue đích thực là ai. Khán giả không ngại bày tỏ cảm xúc của mình đối với bộ phim. Những cảm xúc, sự tán thưởng dành cho bộ phim vì nó nói về câu chuyện đồng tính như một câu chuyện "bình thường nhất". Phim không lên gân cất tiếng nói tự hào cho những người đồng tính, cũng không sướt mướt khai thác trái tim đau thương của họ mà kể câu chuyện về giới tính, về tình yêu thương một cách trực diện và nhẹ nhàng.

Điều đó khiến cho người thưởng thức bộ phim cảm thấy dễ chịu. Chỉ vậy thôi mà bộ phim khiến chúng ta phải ứng xử những người bạn gay như những người bạn khác. Và trong câu chuyện tình yêu của họ, một khi đã biết được bí mật, người xem hiểu rằng mình không thể tước mất của họ quyền "được tiết lộ với những ai, khi nào, vào thời điểm nào và bằng cách nào..." - như lời của Simon nói với Martin. 

Love, Simon là một bộ phim hiếm hoi được 20th Century Fox - một studio lớn của Hollywood sản xuất. Bộ phim do Greg Burlanti đạo diễn, được chuyển thể từ tiểu thuyết Simon vs. The Homo Sapiens Agenda, từng được tờ Wall Street Journal đánh giá là một trong những cuốn tiểu thuyết hay nhất dành cho thiếu niên.